Skip to main content

Ký ức người chiến sĩ An ninh năm xưa

Trong ký ức ông Lê Việt Khoa (nguyên Uỷ viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Tỉnh ủy, nguyên Trưởng phòng chống gián điệp và phản động Công an tỉnh An Giang), những năm tháng được khoác lên mình mào áo của người chiến sĩ an ninh là những trang sử hào hùng không thể nào quên! Đó là thời gian mà mỗi quyết định, mỗi hành động đều có thể là sự sống, sự chết. Và cũng chính trong những khoảnh khắc ấy, ông biết rằng lòng dũng cảm không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự kiên định trong tâm trí, sự khéo léo trong hành động, và niềm tin tuyệt đối vào lý tưởng đấu tranh giải phóng dân tộc, bảo vệ Đảng, chính quyền và Nhân dân.

Những chiến sĩ An ninh vũ trang lấy thuốc nổ chế tạo vũ khí đánh địch (Tư liệu TTX.VN)


Ký ức một thời thấm đẫm những gian lao

Trước năm 1975, ông cùng đồng đội trong lực lượng An ninh vũ trang ngày ấy hoạt động tại nhiều địa phương với nhiệm vụ bám địa bàn, diệt trừ những tên ác ôn, tình báo, bảo vệ các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước. Những cuộc hành quân liên tục, bất kể ngày đêm, có thể chạm trán địch bất cứ lúc nào chỉ với một khẩu súng trường, ba băng đạn, 02 trái lựu đạn. Đôi lúc nằm xuyên suốt dưới hầm “công sự” với mớ cơm khô vẫn kiên cường bám trụ, tất cả vì một ngày miền Nam toàn thắng! Chiến đấu trong gian khó, hiểm nguy, giữa lằn ranh sinh tử nhưng vượt lên cả là lòng yêu nước, là trách nhiệm trước Đảng và Nhân dân, là sức trai trẻ sục sôi với khát khao cống hiến.

 

Đồng chí Lê Việt Khoa kể lại những ký ức hào hùng.


Tháng 8/1975, đơn vị giải thể, đồng chí Lê Việt Khoa cùng đồng đội được điều động về đơn vị chống gián điệp và phản động (Công an An Giang). Giữ vững truyền thống anh dũng trong chiến đấu, ông đã song hành, sát cánh cùng đồng đội tham gia đấu tranh, bóc gỡ nhiều tổ chức gián điệp, phản động, bọn tàn quân còn sót lại, câu kết với các đối tượng phản động nước ngoài hòng phá hoại, lật đổ chính quyền Nhân dân; hiệp đồng chặt chẽ cùng các lực lượng khám phá, tiêu diệt nhiều băng cướp có vũ trang, góp phần giữ vững an ninh, an toàn trong nội địa.

Nổi bật giai đoạn này là chuyên án CM12 – một trong những chiến công lớn của ông cùng đồng đội trong thời bình. Đây là một chuyên án đối phó với nhóm tội phạm có tổ chức, các thế lực phản động tìm cách xâm phạm đến an ninh quốc gia. Ông cùng đồng đội đã âm thầm bám sát, thu thập chứng cứ, và khi đã đủ dữ liệu, lập kế hoạch bắt giữ một cách tinh vi và hiệu quả, đánh tan nhiều toán biệt kích gián điệp xâm nhập (Minh Vương 1, Minh Vương 2), góp phần vào thắng lợi của chuyên án. Chuyên án không chỉ đòi hỏi sự mưu trí trong việc phân tích tình hình mà còn cần sự kiên trì và khéo léo trong việc điều tra, phá án mà không để lộ diện.  Qua thực hiện Kế hoạch CM12, ông cùng lực lượng an ninh của ta còn phát hiện, đấu tranh bóc gỡ nhiều tổ chức phản động do địch cài lại trong nội địa, bắt hàng trăm tên đang ẩn nấp trong các vỏ bọc khác nhau ở Tây Nam bộ...

Người lính già gởi niềm tin vào lớp trẻ

Đón chúng tôi bằng nụ cười rạng rỡ, ông kể rành mạch cho chúng tôi nghe từng trận đánh, tên của từng đồng chí cùng ông vào sanh ra tử, những địa danh mà ông cùng đồng đội gắn bó cả một thời thanh xuân oanh liệt,…mỗi lời kể, mỗi câu chuyện như chở theo cả niềm tự hào về những tháng ngày vàng son, gian khổ nhưng hào hùng. Dường như những ký ức về chiến tranh và những năm tháng làm công tác an ninh khiến ông hiểu rõ hơn giá trị của sự hy sinh. Đó là những ngày tháng cống hiến không ngừng nghỉ, không có tiếng vỗ tay hay sự công nhận, chỉ có những chiến công thầm lặng và đôi lúc có những hy sinh không phải lúc nào cũng được nhớ mặt, đặt tên!

 

Mỗi huân, huy chương đi liền với những câu chuyện mà với ông chẳng thể nào quên.

Thế nhưng tự hào nhất, ấm áp nhất là trong những năm tháng gian lao ấy, cả thời chiến lẫn thời bình, mỗi một bước chân trên từng mảnh đất ông đi qua đều in dấu những kỷ niệm đẹp về tình quân dân trong gian khó. Nhân dân – với tấm lòng yêu nước son sắt – đã cưu mang, che chở cho các chiến sĩ như ruột thịt trong nhà. Những mái nhà tranh nghèo khó trở thành nơi trú ẩn an toàn. Những bữa cơm đạm bạc được chia sẻ cho người lính giữa thời loạn lạc, để họ có sức tiếp tục chiến đấu. Trân quý hình ảnh những người mẹ, người chị vá từng cái áo, may từng chiếc khăn, người anh chân chất chẳng quản hiểm nguy cung cấp những thông tin quý báu giúp lực lượng an ninh nắm chắc tình hình, giành được nhiều chiến công trên các mặt trận!

Dù chuyển công tác, rồi về hưởng nông nhàn bên cháu con, ông vẫn dõi theo từng bước đi trưởng thành của các thế hệ an ninh sau này! Ánh lên niềm vui khi biết được lớp trẻ vẫn tiếp bước những giá trị truyền thống quý báu mà các chú, các anh đã dày công vun đắp! Những người chiến sĩ an ninh hôm nay vẫn âm thầm bám dân, bám địa bàn, không chỉ để nắm bắt tình hình, mà còn để chia sẻ, giúp đỡ bà con khi gặp khó khăn, hoạn nạn. Những việc làm nhỏ bé nhưng đầy tình người – như giúp dân khắc phục hậu quả bão lũ, tìm kiếm người mất tích, ngăn chặn tệ nạn xã hội – đã giúp gắn kết hơn nữa mối quan hệ giữa lực lượng an ninh và quần chúng nhân dân.

Khắc ghi lời Bác dạy: “Công an của ta là công an nhân dân, vì dân mà phục vụ và dựa vào dân mà làm việc”. Lời dạy ấy vẫn luôn là kim chỉ nam cho mỗi chiến sĩ an ninh trên mọi mặt trận. Và những câu chuyện của người cán bộ trinh sát an ninh Lê Việt Khoa đã phần nào là minh chứng sống động, chân thật về lời dạy của Bác, là động lực, niềm tin để các thế hệ Công an hôm nay nói chung và lực lượng an ninh nói riêng nguyện tiếp bước noi theo, gìn giữ và phát huy mối quan hệ gắn bó máu thịt với Nhân dân, góp phần vào công cuộc giữ vững độc lập dân tộc, dựng xây và kiến thiết nước nhà.
 


Tác giả: Bích Trâm – Tiến Tầm